10 bài thơ về trường học cho bé tiểu học, cấp 2, cấp 3 hay nhất

     
Những bài thơ hay về lớp học, lớp tôi, lớp trưởng hài hước? Thơ về lớp học? Thơ lớp tôi? Thơ về lớp trưởng? Thơ về lớp cũ? Thơ về lớp mình?
*

Học sinh là luôn quãng đời đẹp nhất trong lòng mỗi người. Ai trong chúng cũng từng đi học và cắp sách đến trường. Trong lớp có biết bao bạn bè xa lạ, nhưng sau đó lại thân với nhau. Có những lớp học rất đoàn kết, nhưng cũng có nhiều trường hợp lại không tốt đẹp lắm. Mỗi lớp, mỗi tập thể, mỗi cá nhân đều có những ưu điểm và khuyết điểm riêng. Lớp của các bạn thì sao? Và bài viết này tiengtrungquoc.edu.vnrum sẽ gửi đến các bạn chủ đề liên quan đến lớp học đó là Những bài thơ hay về lớp học
, lớp tôi, lớp trưởng hài hước? Sau đây hãy cùng tiengtrungquoc.edu.vnrum tìm hiểu nhé.

Bạn đang xem: 10 bài thơ về trường học cho bé tiểu học, cấp 2, cấp 3 hay nhất

Những bài thơ hay về lớp học, lớp tôi, lớp trưởng hài hướcThơ về lớp học 1: Lớp học hè
Đâu phải nghỉ hè là chúng mình không đến lớpĐể gốc phượng già ngồi ủ rủ góc sân vuôngĐể ghế đá đơn côi mệt mỏi bốn chân buồnVà chiếc lá nằm yên nghe thời gian qua mặt trốngĐâu phải nghỉ hè là chúng mình ham chơi lêu lổngĐợi đến mùa thu, tháng chín tựu trườngĐâu phải nghỉ hè là chúng mình mỗi đứa mỗi đườngMà buồn bã mỗi khi cầm trang lưu bút?Ôi! Ba tháng hè là bao nhiêu nỗ lựcCùng đến trường học tập rất say mêDẫu nắng nôi làm khô cháy trưa hèVẫn cố gắng luyện rèn bài tập khóVà hôm nay trước cổng trường rộng mởMùa thu giăng biêng biếc nụ cười xinhNắm chặt tay nhau ơi cái tuổi chúng mìnhNăm học mới với bao niềm chờ đợi…Bài thơ nói về lớp học hè, tác giả cho ta thấy được quãng thời gian nghỉ hè không phải chỉ ăn chơi lêu lổng sẽ dễ quên hết kiến thức, bài thơ muốn học sinh hè cũng cần phải dành thời gian để ôn lại kiến thức kẻo quên.
Phòng học là chiếc áoBọc chúng mình ở trongCửa sổ là chiếc túiChe chắn ngọn gió đôngNhững then cài là cúcNgăn cản hạt mưa vàoDù vang rền sấm sétLớp mình có ngại đâu?Mang chung một chiếc áoNặng niềm thương bạn bèDẫu bên ngoài rét buốtNhưng lớp mình ấm ghê!Bài thơ tả cảnh lớp học vào mùa đông lạnh, những hình ảnh so sánh rất hay của tác giả sử dụng trong bài thơ như là: phòng học – chiếc áo, sửa sổ - chiếc túi, then cài – cúc áo. Ngoài ra bài thơ cũng thể hiện tình thân đoàn kết của lớp học ngày đông.
có một chùm một chùm những tiếng chim noncó một chùm một chùm hoa nắngmột chùm em thẩn thơ ô cửa mùa hèlớp học của những kẻ mê manngười thầy quay về sau bao năm bài giảng còn dang dởthầy bảo mình đã già các em thì quá trẻnào đừng lay thức giấc mơphượng đỏ môi em đang đáp xuống ròng ròngmưa thẫm ngoài kia không tiếng độngsân trường chỉ còn khoảng trốngtrên tay em từng tia ban mai mảnh hơn sợi tóc khô dầntừ lâu rồi hoàng hôn chẳng quay về phía ấyphía có tàng cây lưu niên không giữ nổi thân mìnhphía có bức tường cách ngăn đến hồi sụp đổvết dấu người đi dâng cỏ biếc trùng trùngcó một chùm một chùm câu chuyện cũim lìm thư viện mốc meoim lìm bảng đen giấy trắngmay quá nơi này còn sót vài cơn mưa từ tốnđủ lạnh để rùng mìnhNhững hình ảnh về ngày hè được tác giả miêu tả qua các từ ngữ rất hay và thân thuộc. Lớp học mùa hè sẽ thấy được những cảnh vào mùa hè ở trường, khác với những lớp học khác trong năm.
*

Đốm đỏ đỉnh đèo xanhMột mái tranh nho nhỏBốn mùa khoác áo mâyNghe sóng gào biển láĐây ngôi nhà ai ở?Lưng dựa cột đường dâyHoa rừng nâng hoa sứDăng trùng trùng trong mâyTiếng ai cười rích ríchTiếng i tờ líu lôLớp vỡ lòng đấy ư?Giữa đèo heo hút gióTôi gặp anh hôm nayĐứng giữa vòng em nhỏAnh chiến sĩ đường dâyĐang lật từng trang vởThương em trên đèo lạnhXuống trường xa nửa ngàyChiều đông tuyết tím tayTrưa hè mây trắng núiAnh lật giường làm bảngĐan chõng tre em ngồiMở sáng những cuộc đờiTrắng thơm trang giấy mớiCơm ghế độn mài, dongNhường em lon gạo, muốiNgồi trong mây lạnh lùngĐốt lửa hồng em sưởiBốn mùa khoác áo mâyNghe sóng gào biển gióMột mái tranh nho nhỏĐốm đỏ đỉnh đèo xanhBài thơ nói về lớp học bị phủ kín bởi mây, cho thấy được cảm giác rất lạnh. Tác giả miêu tả cảnh người chiến sĩ “nhường em lon gạo, muối”. Giữa trời miền cao lạnh lẽo, nhưng ở đó vẫn ấp ám tình người.
Buổi đầu vào lớp mớiThấy cô bé thật xinhChúng mình nhìn nhau hỏiÀ lớp trưởng lớp mình.Chúng mình xem tử viNhìn người mò đoán tướngĐứa bảo: Lớp trưởng hiềnĐứa bảo: Hơi khó tính.Đứa điều tra lí lịchLớp trưởng người xứ ThanhLàm chỉ huy chắc giỏiLại xinh nhất lớp mình !Đứa lân la dò hỏiBiết lớp trưởng giỏi vănÍt nói nhưng dễ tínhHọc hành rất siêng năng.Đứa cố tình bắt chuyệnQuay ra lắc đầu hoàiRồi cùng nhau kết luận:- Không đoán được chịu thôi!Tên lớp trưởng là gìCũng chẳng ai đoán nổiCả bọn cười bối rốiÔi! Lớp trưởng lớp mình!Ngoài việc học tập, lớp trưởng còn phải chăm lo đến cả đời sống của những thành viên trong lớp. Thấy bạn này học kém, bạn kia hay nghỉ học, lớp trưởng sẽ tìm hiểu nguyên nhân, tìm cách phối hợp với thầy cô chủ nhiệm tìm ra phương pháp giúp bạn.
Diễm là lớp trưởng lớp tôiDáng hình thon thả miệng cười rất tươiTưởng rằng tuổi đã đôi mươiKhông ngờ tuổi mới vừa tròn môt trăngNói lời một mực khăng khăngLuôn xăn tay áo da ngoài trắng tươiTối ngày miệng vẫn cứ cườiNhưng mà học giỏi điểm mười trong tayLuôn làm điều tốt điều hayGắng công học giỏi đắp xây cuộc đời.Những nhiệm vụ mà lớp trưởng nhận được không hề ít. Là một lớp trưởng gương mẫu, bạn ấy luôn phải cố gắng học tập, giữ gìn hình tượng trong mắt bạn cùng lớp và thầy cô. Bởi vậy xung quanh bạn ấy sẽ luôn có một áp lực vô hình mà chúng ta không thấy được.

Xem thêm: Vòng Loại Giải Vô Địch Bóng Đá Châu Âu 2020, Kết Quả Vòng Loại World Cup 2022 Khu Vực Châu Âu


*

Lớp tôi...Khùng khùng điênBá đạo khỏi nóiTrẻ trâu chiếm tấtHọc hành rất giỏiYêu đương tứ phíaNói dối tuyệt đỉnhĐoàn kết khi thi"Có gì nhắc tao"Lớp tôi là thếMột bài thơ vui về tả về lớp, lớp không được gì chỉ được cái rất đoàn kết khi đi thi và đặc biệt rất giỏi trong việc yêu, thể hiện qua câu thơ “yêu đương tứ phía”.
lớp nhỏ nhất trườngnhưng mà học tậpchẳng hề nhỏ đâuluôn luôn dẫn đầuphong trào đoàn độithứ hạng hàng tuầncũng nhất luôn nốtsáu bảy luôn tốthốt tuốt điểm mườithầy cô mỉm cườicha mẹ vui sướng.Đọc bài thơ ta sẽ có cảm giác là một lớp học rất ngoan phải không. Dù là lớp nhỏ nhất trường nhưng lúc nào cũng đi đầu về thành tích.
Lớp em sáu mộtHọc thì rất dốtNói chuyện rất tốtKhiến cô phát sốtChỉ với 4 câu thơ ta có thể thấy được độ quậy phá của lớp học này. Nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò mà ^^
Lớp em sáu bốnHọc thì siêng năngChơi thì nhanh nhanh" Chậm rồi tui trước "Phong trào đoàn độiToàn là hạng nhấtCó cái nhiều chuyệnThì khỏi phải chêNhoi nhoi nhây nhâyCô thầy phải chịuBị nhắc nhở suốtMà cứ thế thôiLớp em là thếLớp sáu a tư.Bài thơ miêu tả về một lớp học có tính xấu là nói chuyện ^^ Mà lớp nào chẳng nhiều chuyện nhỉ
*

Tổ 2 lai 3Toàn ma vs quỷNghịch như giặc cỏMỏ nhỏ mỏ to Suốt ngày cãi nhau Làu bàu chuyện tíchLợi ích cho mìnhChỉ rình bạn khácNhưng vẫn là bạnGiúp nhau hết mìnhVì lẽ thường tìnhChúng mình anh emBài thơ miêu tả về tổ trong lớp đó là tổ 2 và 3. Toàn những thanh niên quậy phá ưu tú. Tuy nhiên tình bạn thì vẫn luôn đoàn kết, gắn bó, luôn giúp đỡ nhau hết mình. Vì “chúng mình anh em”.
Lớp tôi là thếLớp 6a đâyNghịch thì khỏi nóiMà soi mói thì hayHọc hành bó tayAi mà chịu đượcCho là thần tiênRồi sẽ phát điênVới lớp tôi nhé!Một lớp học không thể “bựa” hơn, tổng hợp đầy đủ thể loại, đã quậy mà còn học không giỏi nữa thì đành chịu rồi ^^
*

Lớp mình vui vẻĐoàn kết chăm ngoanĐầu tuần giao banLuôn được khen thưởng.Lớp học này chỉ với 4 câu thơ đã đủ thấy “lớp ngoan của năm” rồi. Lớp thì vui vẻ, còn đoàn kết và luôn được khen thưởng nữa chứ.
Lớp tôi có “chó”, có “mèo”,Có “trâu”, có “lợn”, có “heo”, có ”rùa”,Có “cò”, có “sếu” tranh đua,Có “chuột”, có “chép” (chẳng ưa nhau rồi),Năm người giỏi nhất lớp tôi,Hương _ Lan, Quang Triết, Minh Khôi, Quốc Hùng,Ương ương, bướng bướng Công “khùng”,Bảnh trai Hồng Quảng, Việt Hùng, Đức Khanh.Hoàng Phương ít nói, hiền lành,Sông Bé, Ngọc Chúc đã rành làm duyên.Kim Khôi, Lâm Thủy chuyên quyền,Nội quy kỉ luật gây phiền quá thôi.Ngọc Thu chậm chạp đâu rồi,Lê Hoa, Đức Hạnh hoa khôi lớp mình.Hoài Văn, Hoài Phúc, Hoài Chinh,Trong ba Hoài ấy, ai rình trộm khoai (?).Lệ Hùng, Lệ Hổ tên oai,Đố dám thử sức, so tài Phụng “trâu”.Nữ nhi nào có kém đâu,Khưu Minh, Loan Võ đánh nhau dữ dằn.Như Nguyện dốt toán, giỏi văn,Chớm yêu đã bị phá ngăn, tan tành.Lê Hương trao thả tơ mành,“Đến sau… Đến trước…” hóa thành nổi lo.Hồng Dung ăn chẳng biết no,Mình ên gần nải chuối to chín vàng.Cụ non Cao Dũng ngạnh ngangNgày xưa… mở lối Văn đàn Ngày nay.Đăng Tín đàn, Thúy hát hay,Hồ Văn Phụng Bột cũng tay trộm gà.Hiệp _ Định, Sĩ _ Tánh nữa nha,Chí Hiếu, Sĩ Dũng thế là đủ nam.Hồng Sơn chẵng chút dịu dàng,Một mình nay vẫn lang thang xứ người.Bạch Mai thể dục cừ khôi,Bớt dữ thì đã lắm người ngỏ yêu.Thu Thảo búp bê mĩ miều,Mà sao nghịch phá hơn nhiều con trai.Lớp tôi chẳng ai quên ai,Mỗi lần nhóm hợp cũng hai ba ngày.Bên nhau từ thuở thơ ngây,Tóc xanh giờ bạc vẫn “mày” với “tao”.Người vất vả, kẻ sang giàu,Dân quèn, quan chức vẫn “tao” với “mày”.Thời Gian Như Mũi Tên Bay,Kiếp Sau Xin Vẫn Là “Mày” Với “Tao”.Một bài thơ rất hay liệt kê về từng tên những người bạn trong lớp. Dù cho dòng đời cho thay đổi, xô đẩy, ai giàu hơn ai, thì vẫn luôn là “tao” với “mày”
Học sinh A2 vô đối52 gương mặt, nụ cười thân quenBao nhiêu kỉ niệm khó quênĐi qua năm thàng càng thêm nghĩa tìnhIn sâu tâm trí chúng mìnhDung Béo tận tụy nặng tình khắc ghiDìm hàng đâu có xá gìHằng ngày đến lớp chỉ vì Đậu thôiTóc bạc thì lại nhuộm đenSuốt ngày chỉ biết e hèm với laChẳng mấy chốc sẽ chia xaXa Béo xa cả mái nhà thân thươngChúng mình 52 con đườngSẽ không quên được tình thương ngọt ngàoLớp mình thì nghịch nhất rồiBá Kết phải chạy, cô Quỳnh phải loSuy ra định lý- Pi Ta GoHọc cộng không học bằng tiên tiến đềuĐồng Nát một thằng tều tềuĐang cày minh chủ đếch cần kiểm traBên cạnh có anh Tám GàHọc anh chẳng học thì là tính lôAi vô cuối bàn thì vôGặp anh Ngọc Mạnh anh vồ bạn raBàn trưởng Ngọc Quý ba hoaPhú Phâu lán nhỏ đi qua ghé vàoLâm Sung bàn đầu xin chàoHack cơ lớp này ai nào bằng anhMinh Châu Đỗ Công trái cánhLớp này ai tránh được khỏi mấy xiênLớp mình có Chu Thị DuyênCả lớp chẳng biết bạn Duyên chuyên gìChu giang xinh đẹp kiêu kìGiang ăn dưa hấu vứt thìa bỏ điQuách mai tiếng hát hoạ miHại bao nhiêu người chết vì si mêLợn Cà nghe gọi đã ghêMột thằng nhí nhố dê dê khùng khùngMột người không biết nói cùnCông an nhỏ bé Tuân Chùn đâu taHưng ơi sao quá xót xaA2 không ở sơn hà nào yênLa đà gió đến ngoài hiênTrần Hằng bụ bẫm nghiêng nghiêng bước vàoLặng nghe tiếng gió rì ràoChính là Trung Đức khác nào thanh niênTôi sẽ nhớ lắm bạn khuyênNhìn xinh mà cũng rất hiền đấy nhaNgọc Hà thân mình đầy xươngCả lớp ai cũng thấy thương cô nàngThùy An mặt buồn như sầuThân hình nhỏ nhắn bàn đầu kia saoNguyễn Giang cạnh đấy cũng chàoThân hình nhỏ nhắn mặt đào phai sươngThương nhất là bạn Thương ThươngTên bạn đã đủ để bạn thương thươngCạnh đó bóng hồng Hoài ThươngVới nơi mình ở, Phú Phương cũng gầnThanh Hằng khỏi phải phân vânNhà ngay cạnh cổng, chuyên cần lại loLạc Gà hay cứ làm tròLàm xong gạch đá ăn no chuyện thườngLan Anh giọng ngọt như đườngBí thư một lớp tuyên dương nhiều nhiềuHọc giỏi mà chả thấy kiêuLà Lớp Trưởng đó yêu kiều thướt thaAi quên được bạn Ánh NgaTình yêu chia cả mái nhà a2Thùy Trang dáng dấp mảnh maiCái miệng chúm chím gặp ai cũng cườiLúc nào nhìn cũng vui tươiLà Siêu Mẫu đó dáng người thon thonNgười thì nhỏ bé con conLà Quang Ái đó, lon ton có tàiCông Kết thì lại rất hàiChẳng qua bị chập mới hài vậy thôiXuân Trường cùng đất với tôiPhú Châu đất học là nơi yên bìnhThanh Hoa đó thật xinh xinhBí thư cũng từ lớp mình mà điChia tay đâu biết tỏ gìLà Hồng Tân đó một kì cũng xaLưa thưa gió đến la càNửa chân cánh tóc mượt mà Trang buôngĐôi tà áo trắng Châm vươngNắng màu rơi đậm mặt đường xinh tươiCường Da sao lại cứ cườiThuốc phiện không bán để người chờ lâuMinh Châu khủng nhất ChaienTrời ơi! Có phải lợn nhà em đâyThu hiền thích học tiếng tâyCho nên bạn đã học đầy tiếng anhPhương Thịnh nét mặt thanh thanhBí thư năm cuối mà lành lắm nhaBàn trên thấp thoáng Lộc giàĐến từ lớp khác nhưng hòa nhập mauThu Huyền thì phải kể sauBởi vì trong lớp gần nhau đó màVăn Ngọc thì lại khá xaDù sông ngăn cách vẫn qua đến trườngKế tiếp lại kể Thủy DươngNhà thì chả biết nhưng thường thấy nhauKề sau một cách tình cờLà tùng dương đó bây giờ mới vangLại là Nguyễn Thị Thu TrangTiếng anh bạn học ngày càng lên caoKể thêm Trang nữa chẳng saoBa năm quen biết nhà nào đâu hayLý ơi đã biết bao ngàyChúng mình chờ táo Lý bày ra ănVượt qua trở ngại khó khănQuang Hải giờ đã học chăm lắm rồiNhắc đến lại thấy bồi hồiHồng Nhung giờ ít thấy ngồi nơi đâyNhớ sao Tuấn kều thơ ngâyMong sao tới lớp sẽ đầy niềm vuiTuấn Việt hay cứ cười tươiBởi vì Việt có nụ cười rất thanhĐẹp tựa ánh mắt long lanhPhải chăng đó là Lưu Manh thích cườiKhông cười mà vẫn thấy tươiThùy Dung đi học mấy người chăm hơnNgay đà rõ đặng nguồn cơnXóa đi những lúc giận hờn không vuiNỗi buồn, thắc mắc quên thôiGiữ cho nhau những nụ cười trong timDòng đời ba nổi bảy chìmĐi qua sóng gió có tìm thấy nhauNgày mai sẽ chẳng còn đâuBao nhiêu hồi ức trong câu “xa rồi”A2 hỡi- lớp tôi ơi!Ech bang xin chúc mọi người thành côngCuộc sống lúc thiếu màu hồngKiên trì để thấy cầu vồng sau mưaĐừng quên kí ức ngày xưaSân trường kỉ niệm cơn mưa đầu hèTuổi thơ nâng bước ta vềA2 lúc đó tràn trề yêu thươngChúng mình đi khắp quãng đườngMãi nhớ lớp học, nhớ trường và cô (thầy)Nghẹn ngào tiếng nấc con thơBạn ơi! Mình phải xa nhau thật rồi..Một bài thơ rất dài, liệt kê đầy đủ tất cả tên của thành viên trong lớp. Tác giả phải là một người rất yêu lớp mới có thể làm ra một bài thơ như vậy.
12C ấy- lớp tôi41 gương mặt, nụ cười thân quenBao nhiêu kỷ niệm khó quênĐi qua năm tháng đã quên nghĩa tìnhIn sâu tâm trí chúng mìnhDâng cô tận tụy nặng tình khắc ghiNâng niu cô có xá gìHằng ngày đến lớp chỉ vì chúng emTóc dần sợi bạc nhiều thêmTình cảm vô vẫn êm đềm thiết thaChẳng mấy chốc sẽ chia xaXa cô xa cả mái nhà thân thươngChúng em 41 con đườngDù mai đây có ở phương trời nàoSẽ không quên những ngọt ngàoBên cô, bàn bè hôm nào nơi đâyNhớ sao lớp trưởng mỗi ngàyBước chân tới lớp lại đầy niềm vuiGóc lớp ai đó cười tươiPhải chăng đó chỉ là người bạn thânPhó bí thư rất chuyên cầnToán hình chăm chỉ nhiều lần cô khenBí thư ngay phía bàn trênVăn học xuất sắc được khen chuyện thườngTrần Nhung giọng ngọt như đườngVăn nghệ vẫn được tuyên dương đều đềuHọc giỏi mà không hề kiêuLà Mai An đó yêu kiều thiết thaAi quên được bạn Thúy NgaTình yêu chia cả mái nhà A2Trần Thủy giáng dấp mảnh maiBé Diệu đỏng đảnh gặp ai cũng cườiHiền lành lại dễ tin ngườiVới tôi - Vũ Thủy là người bạn thânLuôn giúp đỡ chẳng phân vânNhớ sao ánh mắt dễ gần xinh xinhCặp đôi hoàn hảo Lan - LinhĐá cầu trên tỉnh đã dinh giải nhìNgang ngạnh như sếp Lân ThùyChẳng bù cho bạn Quách My chút nàoGặp bác mà không thèm chàoNgọc sao cháu cứ “mày - tao” thật buồnNgày thường Yến nghỉ học luônSức khỏe ốm yếu cô thường phải loĐinh Trang dáng vẻ nhà thơQuên sao tính cách mộng mơ yêu đờiThiên Thu đôi lúc nặng lờiĐáng yêu giây phút Thu cười hồn nhiênTôi sẽ nhớ nhất Hồng DuyênNhìn sinh những chẳng thấy hiền đâu nhaTính cách đôi chút bà giàChi li từng tí nhất là tiền tiêuTrước đây tôi ghét đủ điềuNhưng nay tình cảm dệt thêu muôn màuMẹ đốp với cái bụng bầuCả trường đâu dễ quên đâu Thu HàTên ai nhắc đến hương hoaDễ dàng đoán được đấy là Trần ThơmLiên hoan thường nhận nấu cơmKhông quản chi hết 10 luôn cả 10Tóc dài tô điểm dáng ngườiBùi Nhung thanh lịch mọi người đều khenPhạm Nhung khác họ cùng tênLà người luôn biết vươn lên chính mìnhMinh Loan má lúm xinh xinhNguyễn Thùy cô bạn thông minh khôi hàiLớp mình 9 cậu con traiCô bảo “mặc vịp” có sai đâu màCô chê tính khí đàn bàNhưng được đội nét thật thà đáng yêuXuân Hưng lắm lý, lắm điềuViệt Long nói chuyện tình yêu ai bằngLớp C là học chuyên vănBùi Chung đôi lúc nói năng vụng vềXuân Nam còn kiệm lời ghêThanh Tùng đích thực cây “hề” lớp taTiến Hưng chịu khó lê laChỗ mình không ở cứ qua bên ngàyThế Chiến thích học theo TâyTóc vàng, tóc đỏ thế này ngộ chưaThi thoảng rất thích trêu đùaDương Giang cô bạn tớ vừa thấy thânPhương Thảo chăm chỉ chuyên cầnĐôi lúc chợt thấy trầm ngâm điều gìCô bảo chưa giống nữ nhiThùy Dung thểm chút nhu mỳ khác ngayKhông bù cho Tiến Đạt đâyNam nhi nhút nhát thế này chán ghêCứ nhắc biệt danh esteNhớ ngay Mai Phương - nấu chè rất ngonĐỗ Huyền dáng vẻ lon tonGiờ đây có vẻ vịt con lớn rồiNguyễn Hiền ngồi phía sau tôiNày cô bạn gái nhớ cười nhiều nha!Vân Anh, Lê Tuấn hóa raLạc Long cùng xã nhưng mà khác thônThân nhau càng hiều nhau hơnXóa đi những lúc giận hờn không vuiNôi buồn thắc mắc quên thôiGiữ cho nhau những nụ cười trong timDòng đồi bày nổi ba chìmĐi qua sóng gió có tìm thấy nhau?Ngày mai sẽ chẳng con đâuBao nhiêu hồi ức trong câu “xa rồi”12C lớp tôi ơi!My Nhon xin chúc mọi người thành côngCuộc sống lúc thiếu mầu hồngKiên trì để thấy mầu hồng sau mưaĐứng quên ký ức ngày xưaSân trường kỷ niệm cơn mưa đầu hèTuổi thơ nâng bước ta vềSống lại dưới những chở che cô thầyBục giảng cô vẫn đứng đâyĐón chúng con lại với đầy yêu thươngChúng con đi cả quãng đườngVẫn nhớ lớp học, nhớ trường và côNghẹn ngào tiếng nấc con thơChúng con muốn nói yêu cô thật nhiều
Ta buồn ghép chữ đọc chơiLỡ mai xa cách muôn đời nhớ nhauChúng tôi mỗi đứa một quêNăm mươi mốt xã cùng về học chungMười một tỉnh thuộc Miền TrungBa tỉnh Miền Bắc ba vùng Tây NguyênHai tám sư phạm con thuyềnBăng qua gian khógiữa miền văn khoaNăm đầu thầy Đấu làm chaChèo con thuyền ấy đi qua bao miềnMấy năm sau lái con thuyềnĐó là mẹ Nữ dịu hiền lớp taBốn sáu nữ đẹp như hoaNăm chàng công tử gọi là hết chêChưa tính hai kẻ bỏ quêKẻ ra Hà Nội kẻ về nuôi tômCuối sổ cô bé Quảng NômMang tên Trần Yến nhiều hôm hết phầnNgười mẫu của lớp Hồng VânLàm bao tráng sĩ nhiều lần liêu xiêuHoàng Đồng chúa của nghề yêuThơ văn lai láng sớm chiều bí thưMỹ Hoà cô bé tương tưGiọng ca đại diện đến từ Phú YênNgười mà ăn ngủ với tiềnLà Hân lớp phó vừ hiền vừa siêngKiều Trang gắn với cồng chiêngTình yêu đôi lúc ngả nghiêng khó lườngNguyễn Thu trông rất bình thườngĐờn ca học vấn khó lường lắm thayNhìn qua mấy đường chỉ tayNguyễn Tâm ta biết sinh ngày hai mươiXếp Phùng ít nói ham cườiNhưng mà ca hát mấy người kịp đâuTám lăm nhất định tuổi trâuNguyễn Lan trông thế nhưng ngầu lắm nhenMỗi lần nhắc đến phải khenPhạm học như cái ăng ten đa tàiLớp phó cũng rất khôi hàiNhư Trang con bé lỗ tai to đùngLớp này còn có bạn NhungNhân danh đại diện cho vùng đồng chiêmThanh Thuỷ trông rất là nghiêmBao nhiêu trăn trở ẩn tiềm bên trongBản năng vốn đã thong dongSoản kia đánh bại bao vòng thi hươngSinh ra giữa chốn phố phườngKim Dung con bé hỏi đường chịu thuaGiọng cười giọng nói chanh chuaLà Huyền thị nở thích đùa vậy thôiKhông nói thì cũng biết rồiY Tong hai chữ lớp tôi ấy màNguyễn Thảo có tính rườm ràTrả lời câu hỏi đi qua ba miềnChút nữa quên mất Thanh NhiênCô bé Tuyên Hoá vừa hiền vừa ngoanSinh ra ở đất Đồ BànĐã Hồng còn Ánh thế gian ai bằngTên dài một cách lằng ngoằngNhớ ngay tới nó Thu Hằng chứ aiSống theo cá tính con traiKim Ngân tiền đạo số hai lớp nàyHồng Thẩm là chúa ngủ ngàyNhưng mà học cũng biết tay bạn àMột mai có ghé lại nhàNguyễn Xuân Thanh Hoá huyện là Thọ XuânĐi qua Quảng Ngãi nghỉ chânLệ Quyên thành phố là gần nhất thôiRa tít Miền Bắc xa xôiTìm Sao mời đến nhà tôi Nhân QuyềnLỡ qua Quảng Trị hết tiềnNhớ điện Lành nhé bạn hiền thân yêuĐèo Ngang nếu tới xế chiềuChỉ còn một cách làm liều điện HươngĐỗ Thanh trông rất dễ thươngCó đôi má lúm khiêm nhường lắm thayThanh Tâm Trung Quốc đã hayThanh Tâm Tiền Hải lớp này chẳng thuaGiá mà có cuộc cãi đuaThì Soa Hà Tĩnh đếch thua đứa nàoNghe giọng nói rất ngọt ngàoTrà Dâng quê ở giáp Lào bạn ơiAi về Ninh Thuân ghé chơiQuê Uyên nơi ấy bao đời trồng nhoQuảng Ngãi vốn đã hay loĐinh Hinh cứ thấy vòng vo suốt ngàyTaymềm như cách chim bayHồ Bình bao chuyến làm say hội trườngThanh Thư tên rất dễ thươngMột trong những cớm sở trường Tiếng TrungỞ đầu mảnh đất Miền TrungLê Thanh khôn lớn ở vùng Cẩm VânNgười yêu của Lãm đẹp chânNguyệt của hai tám toàn phần luôn nghenLại thêm một xếp được khenKiều Ngân lớp phó thân quen chúng mìnhNgười luôn sống rất nghĩa tìnhLà cô Nguyễn Hiệp lớp mình ham chơiĐoàn Hồ lại thích nghỉ ngơiThi Thoảng cúp tiết coi trời bằng vungDoãn Sương cũng rất anh hùngThân thế xuất hiện từ vùng Nam GiangXem qua lý lịch trích ngangThanh Bình quê gốc cùng nàng Xuân HươngTrông Hiếu nhỏ thấy mà thươngNhưng mà hiếu chẳng tầm thường đâu nghenChuHạnh nghe rất thân quenCũng làm cho lớp bao phen kinh hoàngNguyễn Dinh tên rất cao sangSinh ra và lớn ở làng Hoằng ChâuChị Tý chẳng khổ nữa đâuChị Tý chẳng sợ đèn dầu như xưaMộng Mơ tên đã chảnh chưaCô quê Mộ Đức vẫn chưa có gìTrời ơi một chút nữa thìBỏ quên tên của cô gì Thuý AnSinh ra vốn đã gian nanThiên Sơn hai chữ chẳng bàn gì thêmViết xong thơ đã hết đêmNhưng tôi vẫn muốn viết thêm mấy dòngMai này khi đã học xongBạn ơi nhớ đọc thuộc lòng bài thơĐể khi ta tỉnh ta mơNhớ về một thuở dại khờ bên nhau.
HÔM NAY BUỔI HỌC CUỐILỚP HỌC CŨNG ĐÔNG GHÊNGỒI CỤM THÀNH TỪNG NHÓMCÁI LỚP NHƯ CHỢ TRỜIMỘT ĐỨA ĐANG NẰM NGỦHAI ĐỨA ĐÁNH CAROBA ĐỨA KIA BẮN ĐẠNBỐN TÊN KIA ĐÁNH BÀIBÀN GIÁO VIÊN TRỐNG LỖNGTHẦY GIÁO ĐÂU RỒI TA?A RA LÀ NGỒI DƯỚITHẦY XẾP SỒNG LOTO.
46 gương mặt, nụ cười quen sao.Một vài người đã đến sau,Nhưng nào ai có màng chi ngại ngùng.Vì ta là đại gia đình,Luôn luôn đoàn kết chúng mình có nhau .Bao nhiêu kỉ niệm ân tình,Trôi theo năm tháng chúng mình chẳng quên.In sâu hình bóng thân quen,Dáng cô tận tụy, đời này khắc ghi.Nắng mưa cô có ngại chi,Ngày ngày đến lớp để thăm chúng mình.Cứ như vậy đã 3 năm,Và giờ đã thấp thoáng ngày chia xa.Xa cô, xa cả trường ta,Chia xa lớp học sân trường thân thương.Chúng em 46 con đường,Dù mai đây có ở phương trời nào.Cũng không quên những ngọt ngào,Bên cô, bên bạn hôm nào nơi đây.Nhớ sao lớp trưởng từng ngày,Bước chân tới lớp mang đầy niềm vui.Nhớ góc lớp, tiếng cười tươi,Phải chăng đó là một người bạn thân.Bí thư Hà Hướng chuyên cần,Chi tiêu mọi thứ đâu cần chi li.Cán sự Toán có Đinh Hiền,Được thầy giáo quí kém mình tí thôi.Quê tận Thường Thắng xa xôi,Là hai bạn nữ Mai Uyên, Trang Lùn.Diệu Linh, bạn rất là cùn,Vì là em út nên thường bị trêu.Hoàng Trung dáng vóc lêu ngêu,Hát hay, hay hát mấy bài lông bông.Ai quên được bạn Quốc Long,Học không chú ý, chỉ mê pha trò.Rất hay soi mói tò mò,Là thằng Đinh Thiện, quả thật không sai.Nhàn Dương dáng dấp mảnh mai,Thảo Hương đỏng đảnh gặp ai cũng cười.Hiền lành lại dễ tin người,Ngồi cạnh tôi đó Thuý Quỳnh chứ ai.Bùi Trung nhìn rất điển trai,Luôn luôn giúp đỡ chẳng cần phân vân.Lúc nào cũng động tay chân,Là Hải Anh đó khoe cơ ý mà.Tính tình vốn rất thật thà,Là Hoàn, là Hiếu cặp đôi chung đường.À còn nói đến Văn chương,Còn ai lai láng bằng Nhung điệu đà.Tuy bé mà rất ông già,Là ông Chu Thiện tóc ngà hoa râm .Bản chất rõ là lông bông,Còn ai khác nữa ngoài thằng Hoài Linh.Suốt ngày ăn nói linh tinh,Là cô Thu Thảo nhà ngay cổng trường.Kim Tuyến cùng với Thuý Hường,Đôi bạn thân đó lò dò ham chơi.Quanh năm chỉ ngồi một nơi,Là Thu Hoài ấy, chẳng vui tẹo nào.Tuy bé nhưng rất hay gào,Hà con mà hét 10 im cả 10.Nhung Tây thì rõ là lười,Ngày ngày chỉ thấy tóc xoăn tóc vàng.Nói lắp mà bắn liên hoàn,Hải Tâm No.1, Hưng Nhàn No.2.Hành lang tán gẫu lai zai,Mấy chàng đội bóng vẻ vang lớp mình.Lâm Sơn đội trưởng tài tình,Với anh Trung vệ Khánh sỉn cao to.Dáng người thấp bé nhỏ con,Văn Hưng có bóng là lên ghi bàn.Vạn Linh giữ lưới quá nhàn,Vì chân hậu vệ, Kiên Lập xung phong.Thưởng Cớp nổi cả miền trong,Nó mà đánh bom thì " Ôi " lớp mình.Đi học thì rõ là muộn,Chắc tại C-F đêm khuya ý mà.Không lớn nhưng rất ngang tàng,Là bạn Viên đấy chớ ai đụng vào.Ai gặp cũng lễ phép chào,Là chị Lan của A3 đây rồi.Tay đeo chuỗi hạt đồi mồi,Vượng Cầu ngồi học như là tụng kinh.Khánh Linh, Thu Thủy đều xinh,Cả 2 đều xứng Hoa Khôi lớp mình.Hay ốm là cậu Thế Vinh,Vì người gầy quá nên hơi yếu mà.Tính nết rất ghét la cà,Là Khương Uyên đó trống là về luôn.Văn Phương cùng với Hoàng Lương,Cùng vần cùng họ phải chăng duyên tình.Đã lườm là phải giật mình,Thuỳ Linh ghê gớm , tổ trưởng tổ ba.A3 ngồi gốc cây đa,Nhìn lên là thấy liền hai chị Hằng.Minh Hằng rồi đến Nguyệt Hằng,Làm cho danh sách lớp mình kiêu sa.Con trai con gái lớp ta,Ai ai cũng tốt, tất cả đều xinh.Trí tuệ ngời sáng thông minh,Chọn mình đúng chỗ, con đường cần đi.Dù cho cuộc sống nhạt màu,Kiên trì sẽ thấy cầu vồng sau mưa.Thơ này không rõ ổn chưa,Nhưng mà Đức viết gửi tặng lớp ta.Mong rằng ai đó đi xaNhớ về nơi ấy nhớ về A3
Lớp học ơi hãy ở lại nơi nàyKhung cửa sổ, thôi ta chào nhéBằng lăng tím trong sân trường lặng lẽLá vẫy tay chào, tạ từ nhé người ơi
Lớp học năm nào ngã đổ xiêuVề đây hỏi bạn ngỡ trông nhiềuMuôn đời chuyện kể vang chùm sángNửa kiếp lời ngâm lặng mỗi chiều.Góc cũ đâu rồi sao kỷ niệmVườn xưa cũng thế thẹn bao điềuBàn tan cửa nát không người chữaLớp học năm nào ngã đổ xiêu.