Phim 007 mới 2012 - bầu trời sụp đỗ

     
Tôi có đọc ở đâu đó của một nhà phê bình rằng, Nolan đã thổi một hồn mới vào cho series Batman, và quả thật cái hồn đó đã thực sự khiến người hâm mộ bộ Comic phải bái phục và kính nể. Ở Skyfall cũng vậy, dưới bàn tay tinh tế của Sam Mendes (đạo điễn của Revolutionary Road, American Beauty), Jame Bond đã có một cái hồn thật đẹp, ấn tượng và khác. Không chắc liệu Sam có làm tiếp phần sau không, nhưng tôi cũng có chung quan điểm về phần này.

Bạn đang xem: Phim 007 mới 2012 - bầu trời sụp đỗ


Điệp viên 007 trong quan niệm của hầu hết mọi người đó là một điệp viên có những đồ chơi khủng từ siêu xe, đến súng, các thiết bị chiến đấu và phòng vệ đặc biệt, mọi người thường thích xem cái đoạn đấy, cái đoạn mà James Bond được mấy tay phát minh ngố ngố của MI6 giới thiệu các thiết bị vũ khí, do thám… Và sau đó James Bond sẽ cặp kè với một em Bond girl cực kì xinh đẹp và bốc lửa như em Eva Green hay Harry Berry chẳng hạn. Và rồi vì là điệp viên nên anh sẽ đi điều tra, xâm nhập vào các nơi nguy hiểm, đóng giả thành một quý ông lịch lãm, giàu có, tán gái như thần… Rất tiếc là rất ít những thứ như vậy suất hiện trong Skyfall, bộ phim thứ 23 về điệp viên trứ danh 007. Nhưng không phải vì thế mà Bond không còn là Bond và Skyfall là “Bầu trời sụp đổ”.

Xem thêm: Đoàn Trường Thpt Chuyên Lê Quý Đôn Khánh Hòa, Trường Thpt Chuyên Lê Quý Đôn


*
*

Giờ thì ta hiểu tại sao lại có cái tên này. Đây là nơi mà James Bond được sinh ra và lớn lên, một lâu đài tên Skyfall nằm ở Scotland. Thay vì để M cho các nhân viên an ninh của MI6 bảo vệ, thì James đưa M đến lâu đời thưở thiếu thời của mình vì anh biết MI6 giờ không còn là nơi an toàn nữa. Skyfall tất nhiên cũng vậy, với một kẻ thông minh như Silva thì việc tìm ra 2 người trốn ở đâu chỉ là vấn đề thời gian, và trận chiến cuối cùng của James cũng như của M đã diễn ra ở đấy. Đây là trường đoạn khá là cổ điển, nhưng nhiều cảm xúc. Hành động trong phim không nhiều, không dồn dập, nhưng tiết chế rất vừa phải, vừa đủ, và cũng đủ sức nặng cho một phim bom tấn để làm một bộ phim khá dài không bị nhàm chán vì kịch bản thông minh, khó đoán. Và thực sự bộ phim rất giàu cảm xúc. Cái cảm xúc mà một người làm những bộ phim kinh điển về cuộc sống thành thị với những cá nhân cô đơn mang vào phim này, màu phim buồn ngay cả khi 007 xâm nhập vào những nơi sang trọng nhất, với những nhân vật vật lộn với sự cay nghiệt của cuộc đời. Ngay cả Silva cũng vậy, cái điệu cười đầy mất mát, cái nụ cười quái thai bệnh hoạn nhưng đầy miệt thị, và M già cỗi phải dối diện với chính những quyết định của mình trong quá khứ, để rồi phải lê chân trong bóng tối, với vết máu thẫm đẫm quần áo.
50 năm tồn tại, đoạn kết phim vừa là lời từ biệt nhưng vừa là sự chào đón cho một James Bond không mới nhưng chắc chắn sẽ nhiều bản sắc hơn, và bộ phim cũng khẳng định một lần nữa một điều là điệp viên 007 không bao giờ lỗi thời trong mọi thế hệ.