Truyện ngôn tình đánh vào mông

     

This nice và subtle happiness of reading, this joy not chilled by age, this polite & unpunished vice, this selfish, serene life-long intoxication.

Bạn đang xem: Truyện ngôn tình đánh vào mông

Logan Pearsall Smith


*

*
Xem phía dẫn
Link download:
*
ePub A4A5A6 - xem thông tin ebook
rời hè nắng nóng chói chang, vào giờ nghỉ trưa yên tĩnh, trong tầm sân to lớn vắng vẻ chỉ bao gồm tiếng ve kêu râm ran, bất kể là người hay rượu cồn vật, toàn bộ đều sẽ trốn vào tổ của chính bản thân mình để tránh sự nắng nóng như thiêu như đốt của vầng thái dương.
Đột nhiên, tiếng xuất hiện vang lên truyền khắp không gian, trong ko khí im tĩnh không chút music của khoảng tầm sân này thì thanh âm đặc biệt quan trọng ấy thiệt bất ngờ.
Từ trong chống một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh tuyệt đẹp trần ló ra nhìn ngó xung quanh, hết chú ý đông lại chú ý tây, sau khi xác định bốn bề hầu hết vắng lặng, ngay lập tức lộ ra dáng vẻ tươi cười tinh nghịch, bé lén la lén lút đi thoát ra khỏi phòng.
“Tiểu hoàng oanh, ta sẽ gửi ngươi quay lại tổ của mình, đừng lo lắng.” nhị tay khum lại bao bọc lấy một chú chim hoàng anh nhỏ nhắn xinh xắn, thấp giọng trấn an, chim hoàng oanh tựa như hiểu giờ đồng hồ người, hót lên nhì tiếng vui vẻ.
Thân hình bé dại nhắn rón ra rón rén đi đến dưới cội cây đại thụ sinh hoạt phía đông bắc, ngẩng đầu quan sát đại thụ cao chót vót như đụng vào mây, nhỏ bé có chút sốt ruột nuốt nuốt nước miếng.
Đôi môi tươi hồng lẩm bẩm nói: “Tiểu hoàng oanh a đái hoàng oanh.... Trước khi ngươi sao lại xẻ xuống đây được a? Lại gãy một cánh cũng coi như là mạng của ngươi thực lớn......”
Chim hoàng oanh vào tay là nhỏ xíu nhặt được dưới cây này mười ngày trước, thời gian ấy nhỏ bé đang ở trong lương đình triệu tập đọc sách thì bị giờ chim hót yếu ớt ớt gây chú ý, ngay thức thì đứng lên tới cứu tè điểu nhi này, chữa trị khỏi vệt thương của nó, rồi hậu đậu trộm nuôi dưỡng, không để bất kỳ một ai biết, ngay mang lại phu quân của bản thân mình cũng không phát hiện ra.
Hôm nay, nhân thời gian mọi bạn đều sẽ ngủ trưa, Phong với Tuyền Nhi thì xuất môn tuần tra tình hình hoạt động của các shop chi nhánh, bé nhỏ mới rất có thể lén lút chuồn ra ngoài.

Xem thêm: Xem Phim Hậu Duệ Thần Linh Tập 13, Hậu Duệ Của Thần Linh Tập 13


Nghĩ cho đây, đều tức giận trong trái tim không hẹn nhưng trào lên! Đã nói phiên bản thân mình đã không còn bệnh rồi, không tồn tại gì đáng ngại, mà toàn bộ mọi người trong lấp vẫn coi bé xíu tựa như thể búp bê nhỏ xíu yếu, chỉ hy vọng nhốt nhỏ xíu trong phòng, quán triệt đi ra ngoài, một ngày dài không có việc gì không tính thang thang dược dược, uống các dược tới mức muốn ói đến bị tiêu diệt luôn!
Cũng không nghĩ lại xem, phiên bản thân nhỏ nhắn cũng là một đại phu chớ bộ, làm rõ thân thể bản thân nhất tất nhiên chính là bản thân mình a! quả là mong muốn làm tổn sợ hãi danh dự của bé bỏng và nghĩa phụ mà!
Chiếc mũi thẳng tắp dễ nhìn tức giận hừ khẽ, mãi cho đến khi tiểu điểu nhi trong tay bất mãn cất tiếng kêu to new khiến lưu ý đến của nhỏ nhắn quay về, nhỏ bé ngượng ngùng nói: “Ách.... Xin lỗi a.... Tè hoàng oanh, tốt nhất thời quên mất sự mãi sau của ngươi, ta sẽ gửi ngươi về nhà.”
Nhìn thân cây thô lớn đến ba đại nam giới nhân ôm cũng không xuể, Hi è cổ hít sâu, cảnh giác đặt chim hoàng oanh vào vào ngực, bước đầu ba chân tứ cẳng lề mề về leo lên cây, đo lường muốn leo lên trên mặt nhánh cây cao hơn hai trượng kia, tổ của đái hoàng oanh sống ngay vị trí đó.
Đến khi bàn tay nhỏ bé rất có thể chạm đến nhánh cây đó, Hi Trần vẫn hổn hển hít thở, những giọt mồ hôi nhễ nhại, dùng rất là lực, chân cuối cùng rất có thể dẫm lên trên cành cây kia, nhỏ xíu thận trọng đứng bên trên nhánh cây, nhì tay cố hết sức bám đem nhánh cây phía trên, bé xíu cố thế mở to lớn mắt, không đủ can đảm nhìn xuống vùng dưới, đủng đỉnh di chuyển.
Thật vất vả, sau cùng cũng cho tới tổ của tè hoàng anh, Hi è tươi cười cợt lấy đái điểu nhi từ trong thâm tâm ngực ra, lúc đang mong đặt nó vào lại vào tổ, hốt nhiên nhiên, bé nghe thấy một giờ thét nhỏ, dọa nhỏ nhắn sợ tới mức thiếu chút nữa làm rớt tiểu hoàng oanh! gấp vàng đựng tiểu điểu nhi vào vào ngực, nhị tay nỗ lực chặt nhánh cây, bé xíu điều chỉnh hơi thở, tim vẫn đập loàn nhịp, cúi đầu mong nhìn xem là ai quấy rầy và hành hạ hảo sự của bé.
“Ôi giời ơi ~ đái vương phi của ta, tiểu tổ tông của ta a ~~ ngài sao lại trèo lên cao như thế a?! Ngài ý muốn hù bị tiêu diệt nhũ mẫu mã sao?!” Một lão phụ nhân khuôn mặt thánh thiện lành tầm dáng phúc hậu đã đứng dưới nơi bắt đầu cây hô to.
Hi Trần co người, le lưỡi, chột dạ giống như người có tác dụng chuyện xấu bị tóm gọn quả tang, bé xíu có chút lắp bắp nói: “Nhũ mẫu, ta.... Ta đang muốn đem đái hoàng oanh.... Đặt lại vào vào tổ của nó!”
“Cái gì?! đái tổ tông của ta a ~ nhiều loại việc nhỏ này giao mang đến hạ nhân khác làm cho là được rồi, ngài sao lại tự bản thân chạy đi làm chứ? Ngài leo lên cao như vậy, nếu ngã xuống, thì làm sao a? Nhũ mẫu ta biết ăn nói vậy nào với vương gia đây?” Vẻ phương diện lão nhũ mẫu bối rối, trong tim nóng như lửa đốt, một mặt lại bự tiếng kêu to, gọi những hạ nhân khác tới.
“Nhũ mẫu, ta mau chóng đi xuống, đừng lo lắng.” trong thâm tâm có chút bất mãn các bước vĩ đại của chính mình còn không thành công đã bị tóm gọn, nhưng cũng đã leo lên đến đây, dù nói thế nào thì cũng không thể buông tay a! Hi nai lưng tuy hơi yếu đuối nhưng cũng chưa phải là bạn vô dụng!
Trong lòng Hi è cổ liền sinh ra một cỗ hào khí kiền vân*, bình tâm thầm nghĩ mong mỏi mọi fan nhìn nhỏ xíu với cặp mắt khác, bé nhỏ cố rất là mà vươn tay ý muốn đặt đái hoàng oanh vào vào tổ của nó, không mong muốn dù chân đã vùng lên gần đầu ngọn cây, tay chũm với cũng chưa tới được cái ổ sẽ ở trên cao cao kia.
“A ~~ tè Tường Tử, tè Tường Tử! Ngươi nhanh leo lên nhanh đạt gần chủ tử đi! nghìn vạn lần bắt buộc để thân thể ngàn quà của vương phi bị té ngã a!” Nhũ mẫu thấy Hi è phía trên bước đầu lung lay như sắp ngã, dáng vẻ khiến mọi bạn hoảng sợ, không nhịn được lập tức thét lên, băn khoăn lo lắng nắm lấy thiếu niên kề bên hét to.