Trùm giang hồ hải bánh

     

Hải Bánh là ai và vì sao Hải Bánh được gọi là trùm giang hồ - người được giới “xã hội” rất “kính nể” và “ngưỡng mộ”. Hãy cùng Mangtinmoi tìm hiểu con người rất đặc...

Hải Bánh là ai và vì sao Hải Bánh được gọi là trùm giang hồ - người được giới “xã hội” rất “kính nể” và “ngưỡng mộ”. Hãy cùng Mangtinmoi tìm hiểu con người rất đặc biệt này.Bạn đang xem: Tiểu sử hải bánh


*

Hải Bánh là ai và vì sao Hải Bánh được gọi là trùm giang hồ: tên Hải Bánh có từ đâu

Hải Bánh tên thật là Nguyễn Tuấn Hải sinh năm 1967 tại Hà Nội, cầm tinh con Dê (Đinh Mùi).

Bạn đang xem: Trùm giang hồ hải bánh

Hộ khẩu thường trú của Nguyễn Tuấn Hải tại 36 phố Hàng Cót, phường Hàng Mã, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội. Để phân biệt Hải “hấp”, Hải “lớ”, Hải “bén” và những người tên Hải khác, người ta gắn luôn tên ông bố của Nguyễn Tuấn Hải ghép là Hải “Bánh” để gọi cho tiện.

Hải “Bánh” triết lý: “Chính cái phố Hàng Cót đã tạo nên con người phiêu phiêu của em. Từ nhỏ, trong con người em luôn tồn tại hai thái cực thiện và ác”, rồi Hải lý giải: Trước nhà là bến xe điện, cạnh nhà là rạp chiếu phim Đại Đồng, xung quanh còn có chợ xe máy, chợ Đồng Xuân, trường học…

Hải “Bánh” còn khoe rằng, khu vực nhà Hải thường xuất hiện những nhân vật nổi tiếng như các diễn viên điện ảnh tên tuổi, những danh thủ bóng đá từng vang bóng một thời và nhiều văn sĩ trí thức khác. Những nhân vật này đã để lại trong con người hắn một nhân cách tốt nên con người hắn đôi lúc hơi “phiêu phiêu” giữa cái thiện và cái tà, điều mà tốn phân nửa cuộc đời nhưng Hải “Bánh” không sao cắt nghĩa được.

Hải “Bánh” giải thích: có một người xem tử vi cho Hải phán rằng, tuổi Đinh Mùi (1967) thuộc Cung Chấn. Trực Bình, mạng Thiên Hà Thủy (nước sông trên trời), con nhà Hắc Đế, xương con Dê, tướng tinh con Rồng, Hải “Bánh” lại sinh vào giờ tốt nên tài ba hơn người, chắc chắn sau này sẽ làm tướng và dưới tay có nhiều quân sĩ đắc tài đắc lộc. Thế là ngay sau khi được ông thầy tướng số phán, Hải “Bánh” liền xăm ba chữ “Sanh vi tướng” vào rốn.

Rồi ngay sau đó, Hải “Bánh” tỏ ra xấu hổ với chúng tôi về tiền án, tiền sự của mình nên mặt hắn đỏ lựng lên, hắn gượng gạo: “Cũng tại em nên em chỉ trở thành tướng cướp, vì thế mà em ở tù nhiều hơn ở nhà, kỷ niệm trong tù cũng nhiều hơn kỷ niệm ngoài đời…”.


*

Hải Bánh là ai và vì sao Hải Bánh được gọi là trùm giang hồ: tuổi thơ chứng kiến sự tranh giành của các băng đảng đường phố

Cha mẹ Hải “bánh” có 10 người con. So với các gia đình khác trong phố thời bấy giờ thì gia đình Hải thuộc dạng nghèo khó, cả gia đình mười mấy người phải sống chen chúc trong một căn gác rộng chưa đầy 30m2.

Cha Hải “bánh” rất khỏe mạnh và vạm vỡ. Ông đã làm qua nhiều nghề và sau này thì gắn bó hẳn với nghề gò hàn xích lô. Với Hải, ông là một người cha hết mực yêu vợ thương con. Đến bây giờ, Hải “bánh” vẫn không thể quên đôi bàn tay của cha đã chăm bẵm cho anh em Hải trong từng bữa ăn, giấc ngủ. Mỗi lần mẹ Hải đau ốm, một bàn tay ông chăm sóc mẹ bón từng thìa cơm, miếng cháo, nuôi nấng anh em Hải được ăn học.

Mỗi lần sắp đi học, Hải “bánh” đều căn giờ thật chuẩn, mắt nhìn về phía vườn hoa Hàng Đậu, chỉ cần nghe thấy tiếng leng keng, mắt thấy đầu xe điện vừa xuất hiện trên con phố là Hải lại ba chân, bốn cẳng đuổi theo. Có lần xe điện cứ đi thẳng không dừng lại đón khách, Hải vẫn cứ mải miết đuổi theo cho đến tận trường học. Ngày nào Hải “bánh” cũng rèn cho mình thói quen như vậy và thói quen này đã giúp gã lớn lên với một thân thể cường tráng, sức vóc dẻo dai.

Lên 9-10 tuổi, do ham thích thể thao nên Hải xin cha mẹ cho vào học ngành Thể dục dụng cụ, Trường Năng khiếu Thể dục Thể thao Hà Nội. Vì yêu thích môn này nên Hải cố gắng siêng năng luyện tập cho thật tốt. Thầy giáo nói Hải là sự hòa quyện của các yếu tố nhanh, mạnh, bền, dẻo nên có thể tiến xa trong Thể dục dụng cụ, một môn thể thao rất kén người chơi và đòi hòi sự đào tạo kỳ công nhất, lâu nhất, tốn kém nhất.

Sau mỗi buổi luyện tập, Hải lại trở về nhà ngồi xem cha hàn khung xích lô. Cha Hải là người rất nghiêm khắc, anh em chúng Hải chỉ cần phạm một lỗi nhỏ là ông vác gậy ra “dạy” ngay. Tuy nhiên, cách giáo dục “yêu cho roi cho vọt” ấy không khiến gã sợ hãi mà càng luyện cho bản lĩnh chịu đựng và tính bướng bỉnh của Hải “bánh” thêm dày dặn.

Bên cạnh việc học Thể dục dụng cụ và học nghề gò hàn khung xe, lớn lên chút nữa Hải còn tranh thủ những khoảng thời gian trống trong ngày để đi học võ. Hải "bánh" kể rằng vị võ sư dạy võ cho mình là một người thầy cực kỳ bí ẩn. Thầy dạy võ rất quý gã, ông đã “dốc gan ruột” ra truyền dạy cho Hải tận tình về các lối luyện công, các đường quyền cước lợi hại. Thầy muốn Hải đạt tới cái tinh trong võ thuật, nhưng Hải “bánh” không ngộ ra mặt tích cực của võ đạo. Vì thế, cuối cùng thầy bảo rằng nếu gã không thay đổi thì người học võ như gã sẽ bị rơi vào cuồng vọng mà gây tai họa cho người khác. Cho đến nay người thầy dạy võ cho giang hồ Hải "bánh" vẫn là ẩn số chưa có lời giải?.

Mỗi lần quán nước nhà Hải bị các băng đảng quậy phá, gã thấy ánh mẹ rất buồn. Càng thương mẹ bao nhiêu, Hải “bánh” càng căm thù bọn xã hội đen bấy nhiêu. Có thù không trả thì không phải là quân tử, nhưng Hải phải làm gì để trừng trị bọn côn đồ này? Nghĩ đi nghĩ lại, Hải thấy để làm được việc đó thì không có cách nào khác, Hải “bánh” phải trở thành đại ca, phải mạnh hơn những kẻ mạnh thì mới “xử” chúng được. Và con đường giang hồ của Hải “bánh” bắt đầu từ đây…


*

Hải Bánh là ai và vì sao Hải Bánh được gọi là trùm giang hồ: thuở còn cắp sách đến trường

Từ thời Pháp thuộc, bọn trộm cắp, cao bồi đầu yêu trán khỉ thời đó cũng chọn khu phố quanh nhà Hải để tụ tập. Khi Hải “Bánh” sinh ra và lớn lên ở cái phố Hàng Cót này thì hàng ngày phải chứng kiến biết bao vụ đâm chém, trộm cắp, cướp giật… xảy ra như cơm bữa. Mỗi chuyến tàu điện về lại í a, í ới tiếng kêu mất cắp, mất trộm. Lũ đầu gấu, đầu mèo, móc túi rạch giỏ Hải “Bánh” đều nhẵn mặt. Những thói hư tật xấu của phố phường ngấm vào con người Hải rất nhanh. Vì thế khi cắp sách đến trường Hải “Bánh” là một học sinh ngoan. Nhưng buông cặp sách ra là Hải đã trở thành… kẻ phá giời phá đất.

Hải “Bánh” còn thừa nhận, lúc còn cắp sách đến trường, trong đám bạn, chỉ cần đứa nào chỉ vào một người khách qua đường nói tao thích một cái mũ cối hay chiếc áo lông Đức, đôi tông Lào… giống như thế kia là hắn phóng xe đuổi theo vị khách xấu số cướp bằng được món đồ đó để “tặng” bạn. Thế rồi những việc xấu đó thường xuyên xảy ra và Hải “Bánh” coi đó như là những chiến tích để “lấy le” với bạn bè.

Hải Bánh là ai và vì sao Hải Bánh được gọi là trùm giang hồ: bỏ học làm thợ sắt

Nhà mặt phố, có tiệm làm cửa sắt, sau khi bỏ học dở dang ở Trường thể thao Quần Ngựa, Hải “Bánh” về nhà làm thợ sắt phụ gia đình. Ngày nào cũng vậy, sáng sớm Hải “Bánh” phóng xe ra đường để… cướp giật. Từ 9h sáng đến 5h chiều là thời gian Hải “Bánh” cặm cụi làm cửa sắt quần quật lượm từng xu từng đồng. Hắn thấy công việc làm cửa sắt hàng ngày cũng khá thú vị và những đồng tiền sạm khói hàn ấy rất có ý nghĩa đối với hắn. Nhưng chỉ sau 5h chiều, sau khi đã trút bỏ bộ quần áo thợ là Hải lại nhảy lên xe máy phóng ra phố để đi… cướp. Vì thế, chưa đủ tuổi vị thành niên mà tiền án tiền sự của Hải “Bánh” đã nhiều hơn tiền mặt – 6 tiền án tội trộm cắp, cố ý gây thương tích, gây rối.

Xem thêm: Uống Milo Có Nóng Ko - Uống Sữa Milo Có Nóng Không Archives

Hải “Bánh” nói với chúng tôi rằng, hắn không thể giải thích nổi những mâu thuẫn nội tại ngay trong chính con người mình. Các cụ nói “nhân chi sơ tính bản thiện”, con người do giáo dục mà nên, nhưng con đường trở thành giang hồ của Hải “Bánh” có thể đúc kết gọn trong ba chữ: thiếu giáo dục, có vậy mà Hải “Bánh” vẫn không nhận thức được.

Hải “bánh” nhớ lại: “Khi mới 16 tuổi, tôi đã cầm đầu một đám đàn em rất thiện chiến và trung thành. Đi đâu trong người cũng dắt theo khẩu K54 như thể giương oai và cũng để nâng cao uy thế của băng nhóm mình với băng nhóm khác. Những người dân ở chợ xe Phùng Hưng, chợ Đồng Xuân, các bến tàu và những đường phố trong phố cổ không ai lạ gì cái bản mặt của tôi. Đối với những người dân thì tôi là kẻ bất trị “phá trời, phá đất”, nhưng đối với bạn bè và đám đàn em thì tôi luôn được nể trọng về sự phóng khoáng và nghĩa hiệp”.


*

Hải Bánh là ai và vì sao Hải Bánh được gọi là trùm giang hồ: lên chức trùm một băng nhóm từ những năm 80 của thế kỷ trước

Năm 1980, ở Hà Nội đám “đầu gấu”, “đầu mèo” chia lãnh địa hoạt động thành từng “quân khu” thì Nguyễn Hải Long (Long “tròn”) em Hải “Bánh” cũng cầm đầu một băng nhóm du thủ, du thực. Suốt ngày Long lận dao trong người, trốn gia đình đi gây gổ đánh nhau ngoài phố, mỗi khi gây hấn là Long rút dao bầu ra hành xử và từng gây thương tích cho rất nhiều người. Vì thế đám côn đồ Hà Nội mệnh danh Long “tròn” là Long “máy chém”.

Ngược lại cũng rất nhiều lần Long “máy chém” bị các băng nhóm khác chém cho nát mình mẩy, và một trong những lần ấy, Long bị chém trọng thương đến liệt hẳn một cánh tay. Thương em, Hải “Bánh” cũng lận dao đi theo để “bảo vệ”. Thế là Long “tròn” đi đánh nhau ở đâu là Hải “Bánh” có mặt ở đó.

Vào trận thì Hải “Bánh” vào trước, Long “tròn” thất thế thì Hải là người chặn hậu cho Long và đồng bọn rút lui… Có lần anh em Hải, Long và đồng bọn chém một thanh niên đến chấn thương sọ não. Long cũng bị trọng thương phải nhập viện. Không ngờ cả “đầu gấu” và “đầu mèo” cùng phải nằm điều trị vết thương cùng một khoa. Hải “Bánh” sợ băng nhóm kia trả thù nên lận dao găm trong người trực trong bệnh viện 24/24 giờ để bảo vệ cho Long khỏi bị đồng bọn đối thủ “lấy số”. Đối phương thấy Hải “Bánh” ngầu quá nên cũng không dám manh động… Sau nhiều chiến tích, Hải “Bánh” đã được đám đàn em tôn làm “đại ca” và Hải “Bánh” cho đó là một sự tưởng thưởng và tự hào.


*

Hải Bánh là ai và vì sao Hải Bánh được gọi là trùm giang hồ: những “chiến tích” ban đầu

Năm 1983, chưa tròn 17 tuổi, Hải “Bánh” đã nếm mùi nhà giam 7 ngày vì tội tàng trữ vũ khí trái phép. Chẳng là Thắng “mẩu” đàn em của Sơn “bạch tạng” chuyên trộm cắp trên tàu sắt trộm được một chiếc balô của một anh bộ đội, trong có khẩu súng ngắn K54. Hải “Bánh” thấy đàn em có khẩu súng liền trấn lại để lận lưng. Trong lúc Hải “Bánh” cất giấu khẩu súng ở nhà thì đàn em vác khẩu súng đi đánh nhau, bị Công an quận Hoàn Kiếm, Hà Nội bắt giữ. Hải “Bánh” đứng ra nhận khẩu súng ngắn là của Hải nhặt được. Hải “Bánh” vì chưa đủ 17 tuổi nên được trả tự do sau 7 ngày tạm giữ.

Lần thứ hai nhập trại là năm 1984, lần nhập trại này là do sĩ diện với bạn gái. Hồi đó, ở phố Lãn Ông, Hà Nội có một cô gái tên Lan, Lan được trời phú cho một nhan sắc mặn mà và một làn da trắng hồng như trứng gà bóc nên mọi người thường gọi cô là Lan “trắng”. Cũng vì sắc đẹp, nên ở phố Lãn Ông, nói đến Lan “trắng” ai cũng biết. Hải “Bánh” đem lòng yêu say đắm Lan. Cha mẹ Lan thấy con gái cưng của mình yêu một tên đầu trộm, đuôi cướp như Hải “Bánh” thì buồn phiền lắm. Nhiều lần, gia đình Lan ngăn cản quyết liệt mối quan hệ này. Thế nhưng càng ngăn cấm thì đôi trẻ càng quyết liệt đến với nhau hơn.

Một hôm, Hải “Bánh” và Lan đang ngồi ở đền Quán Thánh gác chân lên xe đạp mút kem thì Hải “lớn”, tên đàn em hớt hải chạy đến báo bị bọn đầu gấu ở Hàm Long đánh. Sĩ diện với Lan, Hải “Bánh” kéo Lan lên xe cùng Hải “lớn” phóng ra nhà hàng Hàm cá mập ở Hồ Gươm. Tại đây, Hải “Bánh” thấy mấy thanh niên cao to hơn mình, người nào cũng lăm lăm dao phay trong tay, trong số đó, Hải “Bánh” thấy Tuấn – một đầu gấu có tiếng cũng có mặt. Không nói không rằng, Hải “Bánh” rút luôn chiếc khóa dây đang móc ở dưới yên xe đạp xông đến trước mặt Tuấn quất một nhát chí mạng. Đòn đánh oan nghiệt đó của Hải “Bánh” đã vĩnh viễn tước đi của Tuấn một con mắt.

Thế là mùa đông năm 1984-1985, Hải “Bánh” phải ăn tết trong trại Thanh Trì, Hà Nội với án phạt 42 tháng tù giam. Những ngày đầu ở tù, Lan “trắng” còn thỉnh thoảng lên trại thăm Hải “Bánh”, sau này, không thấy Lan lên thăm nữa, Hải “Bánh” thất tình nên sầu thảm một thời gian.

Hải Bánh là ai và vì sao Hải Bánh được gọi là trùm giang hồ: bước ngoặt lấy vợ

Năm 1988, vừa được ra tù về đến nhà thì Hải “Bánh” nhận được hung tin: Lan “trắng” đã đi lấy chồng. Buồn chán và muốn trả thù tình, Hải “Bánh” lại lao vào vòng vây tình ái. Lúc này Hải “Bánh” quen và tán tỉnh Nguyễn Thị H.H. đang là học sinh lớp 9, Trường Ba Đình, Thụy Khuê, Hà Nội. H. là con một gia đình tử tế.

Một lần đi chơi, Hải “Bánh” chở H. xộc thẳng vào vườn ngô dưới bãi Phúc Xá và ép H. “tâm sự”. Sau lần đó, H. thấy mầm sống trong bụng mình lớn dần. Vào những năm ấy, chửa hoang là một việc làm được cho là xấu xa trong xã hội. Hơn nữa, ở cái tuổi teen, ăn chưa no, lo chưa tới mà lại bụng mang dạ chửa thì xấu hổ với bạn bè lắm lắm. Thế là H. phải bỏ dở học hành.

Lúc này cả hai gia đình đều biết chuyện H. có chửa với Hải “Bánh”, về phía gia đình Hải “Bánh”, thấy con mình phá giời, phá đất nên nghĩ chuyện nó làm cho con gái nhà người ta có chửa xem ra lại là chuyện hay. Cứ cưới phắt cho nó cô gái này để vợ con nó níu chân có khi nó từ bỏ được đám giang hồ thì đại phúc. Còn gia đình H. thì cực chẳng đã mới phải gả con gái mình cho cái thằng “đầu yêu trán khỉ” để tránh cái tiếng con gái mới nứt mắt đã chửa hoang.

Sau đó, đám cưới được hai gia đình tổ chức trang trọng. Nhưng chứng nào tật nấy, ngay sau đám cưới, Hải “Bánh” đã bỏ mặc cô vợ tuổi teen ôm bụng chửa ngồi nhà một mình, còn hắn cặp luôn với Lệ “sầu”, một nữ giang hồ nổi tiếng ở Hà thành lúc đó và thuê hẳn một phòng ở khách sạn để sống với Lệ “sầu” như vợ chồng. Mọi lời khuyên của cả hai gia đình lúc này xem ra không có “ký lô nào” với Hải “Bánh” .