Bài văn tả bác bảo vệ trường em lớp 5

     

Trường học là nơi đầy ắp các kỉ niệm đối với mỗi bạn học sinh. Có một người cũng gắn bó với mái trường thân yêu của các em theo một cách rất riêng đó chính là bác bảo vệ.

Bạn đang xem: Bài văn tả bác bảo vệ trường em lớp 5


Bác bảo vệ là người canh giữ cho ngôi trường, là người gác cổng giữ cho ngồi trường luôn được an toàn và bình yên. Đó cũng chính là người mà các em gặp đầu tiên mỗi khi đến trường. Nhưng đã bao giờ các em dừng lại để ngắm kĩ dáng vẻ của bác bảo vệ trường mình hay chưa? Các em hãy tham khảo bài văn mẫu miêu tả bác bảo vệ trường em dưới đây để nắm được cách làm bài văn này nhé. Chúng sẽ giúp ích nhiều cho các em trong việc học tốt môn Văn đấy.

*

Cảnh bác bảo vệ phạt học sinh vi phạm trong trường


Nội dung bài viết


Tả bác bảo vệ trường em

Sáng nào cũng vậy, người đầu tiên em gặp khi đến trường luôn là bác bảo vệ. Bác làm công việc bảo vệ cho trường em trước cả khi em vào học ở ngôi trường này. Dù ban ngày hay ban đêm, bác luôn làm tốt công việc của mình.

Mỗi khi em tới trường, cánh cổng trường đã được mở rộng. Bác đang ngồi trước cửa phòng bảo vệ, trên tay cầm một tờ báo, vừa đọc vừa quan sát. Nhìn mái tóc đã điểm những sợi bạc em đoán bác năm nay cũng đã ngoài 50 tuổi. Bác có dáng người nhỏ nhắn, tuy không cao nhưng nhìn khỏe mạnh. Nước da của bác ngăm đen, trên mặt lộ rõ những vết chân chim. Bác có cặp lông mày đen và rậm, đôi mắt một mí đầy ấn tượng cùng với vầng trán cao. Có lần bác kể với em vì hồi trẻ bác hay uống thuốc nên hàm răng đã bị ố vàng. Từ ngày có cháu ngoại, bác mới bỏ hẳn thuốc lá. Vì làn da sần sùi và ngăm đen nên nhìn bác có cảm giác hơi đáng sợ nhưng thực tế bác lại là người rất hiền từ. Hễ thấy chúng em chào là bác lại nở một nụ cười thật tươi. Công việc của bác không chỉ là đóng mở cổng trường mà còn phải kiểm tra toàn bộ trường học sau khi học sinh và giáo viên đã về hết. Ban đêm bác cũng ở lại trường để trông coi cho trường.

Nhờ có bác bảo vệ mà trường của em luôn được đảm bảo an toàn. Em và các bạn luôn biết ơn bác bảo vệ và yêu quý bác như người thân của mình.

*

Bác bảo vệ bảo đảm an ninh trong trường học

Tả bác bảo vệ trường tiểu học của em

Để giữ cho ngôi trường luôn được an toàn không thể không nhắc đến công lao của bác bảo vệ. Trường của chúng em có 2 bác bảo vệ, một bác trực ban ngày và một bác trực ban đêm. Bác Chính, người bảo vệ trực ban ngày là người mà em gặp nhiều nhất.

Trước đây bác từng làm trong quân đội nên dáng người của bác rất lực lưỡng, cân đối. Bác cao khoảng 1m70, thân hình đầy đặn. Bác cắt tóc ngắn, trên mái tóc đã điểm những sợi bạc. Đôi mắt của bác sâu và cái mũi cao. Mặc dù tuổi của bác hơn tuổi của bố mẹ em khá nhiều nhưng chúng em vẫn quen miệng gọi là “bác bảo vệ”. Bác cũng thích chúng em gọi như vậy vì bác bảo “gọi thế cho trẻ”. Một số thầy cô giáo trẻ trong trường thì gọi bác là bố rất thân thương. Hàng ngày vào mỗi buổi sáng sớm bác đều mở cổng trường cho chúng em. Bác cũng chính là người điều khiển chiếc trống trường báo cho chúng em đã đến giờ vào lớp hoặc đã đến giờ tan học. Nhờ có những tiết học thể dục trong sân trường, em được nhìn thấy bác ngồi trong căn phòng nhỏ của mình. Trên bàn có một chiếc máy radio nhỏ bác dùng để nghe các chương trình phát thanh.

Em rất yêu quý bác bảo vệ của trường mình. Em mong sao bác luôn khỏe mạnh để mỗi ngày đến trường em đều được gặp bác và được nhìn thấy nụ cười hiền hậu của bác.

*

Bác bảo vệ cần mẫm kiểm tra nhà trường

Tả bác bảo vệ quyền lực của trường em

Trong trường học, bác bảo vệ đóng một vai trò vô cùng quan trọng. Bác chính là người canh giữ cho trường được bình yên. Là người quyền lực duy nhất có thể điều khiển chiếc trống trường. Đó cũng là lý do mà em vô cùng yêu quý bác bảo vệ.

Bác bảo vệ trường em có khuôn mặt chữ điền với làn da ngăm ngăm đen. Có lẽ bác đã phải lăn lộn, vất vả nhiều trong những năm tháng tuổi trẻ nên khuôn mặt bác có sự khắc khổ. Dù chỉ mới ngoài 40 tuổi nhưng mái tóc của bác sợi bạc nhiều hơn sợi đen. Trong lúc làm việc khuôn mặt của bác luôn tỏ rõ sự nghiêm khắc nhưng có trò chuyện với bác mới thấy bác là người vô cùng thân thiện. Bác cười đùa với chúng em như một người bạn lớn tuổi. Bác hỏi han chúng em về việc học, về chuyện gia đình. Chính điều này đã khiến chúng em thích được trò chuyện với bác. Một lần em chứng kiến thấy có vài anh lớn định trèo tường ra ngoài mua đồ ăn vặt và bị bác phát hiện. Bác đã nghiêm khắc nhắc nhở nhưng không phạt mà cho các anh có cơ hội sửa sai. Bác nói ai cũng có lúc phạm sai lầm, tuổi trẻ của bác cũng vậy. Nếu không có những người giúp đỡ bác, cho bác cơ hội sửa sai thì bác sẽ không được như bây giờ. Càng được nghe những câu chuyện của bác em càng cảm thấy khâm phục bác hơn.

Xem thêm: Mua Bán Xe Mazda Cx5 2013 Cũ 2022, Đánh Giá Mazda Cx5 2013 Đã Qua Sử Dụng

Chẳng còn bao lâu nữa em sẽ phải rời mái trường này để lên một cấp học cao hơn. Thế nhưng hình ảnh của bác bảo vệ vẫn sẽ luôn trong tâm trí của em.

*

Bác bảo vệ nhà trường dắt xe cho học sinh

Tả bác bảo vệ cựu chiến binh

Mỗi ngày đến trường, gắn bó với thầy cô bạn bè, chúng ta thường quên mất một người rất quan trọng, hàng ngày vẫn âm thầm cống hiến cho chúng ta. Đó chính là bác bảo vệ, ngày ngày lặng thầm cùng các em học sinh tiến về phía trước.

Bác bảo vệ trường em là một cựu chiến binh về hưu. Khi tuổi trung niên sắp qua, khi con cháu lần lượt dang rộng đôi cánh bay về phương trời riêng của họ, bác lựa chọn công việc bảo vệ của một trường tiểu học để tìm một chút niềm vui. Bác năm nay đã ngoài 50 tuổi, dáng người tầm trung, có lẽ đã thấp đi khá nhiêu so với những tháng ngày tuổi trẻ chinh chiến sa trường. Mái tóc bác hoa râm, trông bác trẻ hơn nhiều so với tuổi thâth. Bác nói do cuộc sống nhiều niềm vui nên con người tự dưng cũng tươi trẻ. Bác có đôi mắt cười rất nồng hậu. Mặc dù tuổi già đã đến ngưỡng cửa, nhưng đôi mắt bác lúc nào cũng tràn trề niềm vui, tràn trề ánh sáng tưoi trẻ. Vầng trán bác rất rộng, mỗi khi cười lại hằn lên vài nếp nhăn tuổi tác. Bác ăn mặc rất giản dị. Hàng ngày trong giờ làm việc, bác chỉ mặc bộ đồng phục màu xanh da trời, khi kết thúc giờ làm việc, bác trở về với bộ trang phục hàng ngày với chiếc quần ngố và chiếc áo may-ô ngắn tay màu trắng. Bác rất hay cười, nụ cười ấm áp của một người cha đầy tình yêu và sự chân thành cho những đứa con của mình. Hàng ngày bác luôn là người đến trường sớm nhất, khi ra về cũng luôn là người về muộn nhất. Đôi khi em tự hỏi liệu có phải bác lúc nào cũng ở trường không mà có thể đúng giờ thường xuyên như thế, dù hạ hay đông, dù nắng hay mưa cũng luôn trực sẵn ở trường khi chúng em đến và trở về khi tất cả đã rời trường.

Bác luôn dành cho học sinh chúng em một sự quan tâm đặc biệt. Có khi bác cho chúng em vài miếng bánh, khi là vài miếng hoa quả, khi chiếc bút, khi cái cặp tóc,… Thứ gì bác cho cũng rất đẹp, đều là đồ do bâc tự làm cả. Nhớ nhất mỗi mùa thi, bác lại trực sẵn ở cổng, gặp tốp học sinh nào cungz cười thật tươi và gửi nhưngz lời chúc các em làm bài thật tốt.

Ngày rời xa mái trường này, bên cạnh nỗi nhớ thầy cô, nỗi nhớ bè bạn chắc chắn e cũng như rất nhiều các bạn học sinh khác sẽ rất nhớ bác bảo vệ thân thiện và tốt bụng nơi đây.

*

Bác bảo vệ thân thiện và tốt bụng của học sinh và phụ huynh

Tả bác bảo vệ mà em rất yêu quý

Ngôi trường thân yêu in dấu bao kỉ niệm trong em không chỉ gắn với bạn bè, thầy cô mà ở đó còn có bác bảo vệ đáng kính. Bác là người mà em rất quý trọng.

Bác tên Minh, năm nay đã ngoài năm mươi tuổi. Bác là bảo vệ của trường em tính đến nay đã được mười năm, bang nói ngôi trường đối với bác như là ngôi nhà thứ hai vậy. Dáng bác tầm thước, làn da màu đồng rắn rỏi, khỏe mạnh. Dù đã ngoài năm mươi tuổi nhưng bác vẫn còn rất nhanh nhẹn, dáng đi rất mạnh mẽ. Em thích những khi nhìn bác từ phía sau, một tấm lưng rộng, đôi vai săn chắc khiến em cảm thấy rất an toàn và ấm áp. Bác có khuôn mặt chữ điền, mái tóc đen đã điển vài sợi bạc nhưng luôn được cắt gọn gàng, chải ra sau. Dòng thời gian không chỉ điểm lên những sợi bạc trên mái tóc mà còn hằn lên khóe mắt bác những vết chân chim. Mỗi khi cười, những vết nhăn ấy khẽ hiện lên làm gương mặt bác càng thêm phúc hậu, hiền từ. Đôi mắt đen vẫn còn sáng được che chở bởi hàng lông mày lưỡi mác. Chiếc mũi hơi cao rất hợp với khuôn mặt.Trang phục thường ngày của bác là bộ đồ công nhân màu xanh sạch sẽ, gọn gàng khiến bác trông rất gần gũi, giản dị. Chỉ cần nhìn ngoại hình của bác là có thể đoán được tính tình.

Bác là người tận tâm trong công việc. Dù nhiều người nói làm bảo vệ là nhàm chán nhưng bác không thấy thế. Bác yêu công việc như yêu chính mình vậy. Sáng nào bác cũng là người tới sớm nhất. Bác mở cổng cho chúng em vào trường và đón chúng em bằng nụ cười hiền trên khuôn mặt. Bác hay lam hay làm. Không chỉ giữ trật tự an ninh cho ngôi trường để chúng em có những ngày đi học vui vẻ mà bác còn làm thêm các công việc khác như cắt cỏ, tỉa cây, trồng hoa cho trường. Những lùm cây được bác tỉa khéo léo thành các vòm tròn, những chậu hoa, chậu cây xanh non được bác chăm sóc tận tâm khiến trường em ngày càng đẹp hơn. Bác rất tốt bụng, quan tâm tới mọi người. Sáng nào bác cũng nhắc nhở chúng em sắp xếp xe gọn gàng cho các bạn tới sau có chỗ để gửi xe, bác còn giúp những bạn tới cuối tìm chỗ để xe sao cho tránh nắng tránh mưa. Mỗi khi tan học, bác luôn là người đi kiểm tra lại các cửa lớp học vì sợ chúng em quên không đóng. Những buổi học thêm về muộn, đi qua trường, em vẫn thấy bác đang cặm cụi tưới nước cho cây cối trong vườn trường hay đi tới từng lớp kiểm tra lại một lần nữa.

Bác còn là người rất dễ gần, là người bầu bạn với học sinh chúng em. Những buổi lao động nắng nóng, tụi học sinh chúng em thường rủ nhau đến phòng bảo vệ của bác giải lao. Bác động viên chúng em rất nhiều, nói với chúng rằng lao động là vinh quang. Bác còn kể cho chúng em nghe những câu chuyện cười rồi từ đó khuyên chúng em những bài học làm người, cách đối nhân xử thế. Bác quan tâm hỏi han chúng em về việc học hành, dặn dò chúng em phải hiếu thảo với ông bà cha mẹ, tôm trọng bạn bè, thầy cô. Bác giống như người thân của chúng vậy, em rất yêu quý bác.

Thời gian trôi qua, em giờ đây đã là học sinh lớp năm, sắp phải rời xa mái trường, thầy cô, bạn bè và cả bác nữa. Nhưng dù có đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ về mái trường nơi có bác bảo vệ mà em yêu quý.

*

Bác bảo vệ trường được học sinh tôn trọng và yêu quý

Tả bác bảo vệ thương binh tàn nhưng không phế