Những bài thơ hay của du phong

     
*

Sinh trưởng trong gia đình không ai theo nghề viết lách, niềm đam mê của Du Phong đến tự nhiên từ những năm tháng cắp sách tới trường.

Bạn đang xem: Những bài thơ hay của du phong

“Hoàng tử thơ tình 9X” kể thời ấy, anh chẳng thuộc dạng học giỏi Văn như mọi người vẫn nghĩ: Không khiến đám bạn “mắt tròn mắt dẹt” vì điểm 10 làm Văn, chẳng nằm trong đội tuyển học sinh giỏi Văn hay được nhiều bạn gái “thầm thương trộm nhớ” nhờ tài viết lách.


Nội dung bài viết


Đừng gọi anh là người yêu cũ (2014)

Nếu một ngày ai đó bỏ em đi

Nếu một ngày ai đó bỏ em đi…

Hãy mỉm cười và nhìn về phía trước,


Cuộc đời mà… làm sao ta biết được,

Ai đến rồi đi ai ở lại đến mãi tận sau cùng!

Nếu một ngày ai đó hoá người dưng…

Bao kỉ niệm ngọt ngào trôi đi như chưa hề tồn tại.

Cái bóng trên đường cứ thế khuất dần rồi xa mãi,

Ký ức hoá thành hạnh phúc lang thang…

Nếu một ngày mọi thứ bỗng tiêu tan…


Chỉ còn lại em và chiếc gối ôm nhạt nhoà nước mắt,

Vui lên đi em có gì đâu mà khóc!

Người đến rồi đi số phận đã an bài…

Có thể hôm qua có thể ngày mai…

Người bỏ em đi là người em không hề muốn xa dù chỉ trong tích tắc!

Nhưng em à cuộc sống thiếu gì đâu khoảnh khắc

Ai đó bước đi khiến thế giới chỉ còn mỗi mình mình…

Em hãy cứ mỉm cười đón đợi những bình minh,

Cứ vô tư tận hưởng món quà mang tên Cuộc Sống.

Bởi em à cuộc đời công bằng lắm,

Lấy đi một người làm em khóc

Rồi sẽ trả cho em người khác biết làm khô những giọt nước mắt của hôm qua…

Em đừng ép mình phải quên những mảng ký ức nhạt nhoà…

Quá khứ có tội gì đâu mà phải thù, phải hận!

Tất cả những gì đã qua đều đáng để trân trọng.

Rồi sẽ có lúc em cảm nhận bình yên khi bất chợt nhớ về…

Em hãy cứ hết mình rực cháy với đam mê…

Đừng vì sợ ai đó rời xa rồi tay buông hờ không dám nắm

Ngày mai ở phía xa còn hôm nay thì ngắn lắm

Hãy giữ chặt hạnh phúc cho tới phút cuối cùng chia ly…

Nếu một ngày anh cũng bỏ em đi…

Ước

Lâu lắm rồi mình chẳng được ai yêu…

Ước có bờ vai để sớm chiều dựa dẫm.

Xem thêm: Khó Thở Tim Đập Nhanh Khó Thở Mệt Mỏi Là Triệu Chứng Của Bệnh Gì

Dẫu đó chỉ là một người lạ lẫm,

Có thể sẽ không quen, nhưng thấy vẫn được mà…

Lâu lắm rồi mình chẳng được tặng quà,

Chẳng được nắm tay ai la cà ngoài phố.

Nếu có một người bây giờ hỏi nhỏ:

“Hẹn hò nha!?” thì chắc cũng gật đầu…

Lâu lắm rồi mình chẳng được nghe câu:

“Em ngốc lắm! để anh lo cho nhé!”

Chắc mình sẽ quên ngay muộn phiền mà vui vẻ,

Yêu tha thiết một người mặc thế giới xung quanh…

Lâu lắm rồi mình chẳng được biến thành

Cô công chúa ham tranh giành rồi giận dỗi.

Nếu bây giờ có người chiều chuộng nổi,

Chắc sẽ lại hồn nhiên lí lắc giống ngày nào…

Lâu lắm rồi mình cũng chẳng tin vào

Hạnh phúc, đắm say, ngọt ngào, lãng mạn…

Tự nhiên thấy lòng mình đang khô hạn,

Giá có một người làm bạn, để rồi yêu…

Hay chúng mình là gì đó của nhau!

Hay chúng mình là-gì-đó của nhau!

Không ngọt ngào như tình bạn,

Chẳng lãng mạn giống tình yêu,

Chỉ lơ đãng bước bên nhau những chiều

Hoàng hôn nhạt dần, bóng mờ che phủ.

Hay chúng mình tạm quên đi chuyện cũ,

Quên hôm qua, quên cả mãi sau này.

Chỉ dịu dàng tay nắm lấy bàn tay,

Siết nhẹ thôi, cho lòng thêm ấm lại…

Hay chúng mình ở bên nhau mãi mãi!

Chỉ sánh đôi, không chút thề nguyền,

Chỉ âm thầm, lặng lẽ ở bên,

Không ghen tuông hay muộn phiền, giận dỗi…

Hay chúng mình đừng âu lo tội lỗi!

Ai khi yêu chẳng gian dối vài phần,

Ai cũng có những giờ phút phân tâm,

Chới với lòng khi trái tim đi lạc…

Hay chúng mình đừng đợi chờ gì khác!

Chỉ êm đềm đứng cạnh nhau thôi,

Ánh nhìn kia đã hiểu thấu nhau rồi,

Mong chi nữa những điều không có thật…

Hay chúng mình đừng lay nhau thức giấc!

Thương một người thì phải nói một câu!

Thương một người là phải nói ra ngay!

Kẻo biết đâu một ngày không kịp nữa…

Hạnh phúc cả đời đừng nên để lỡ,

Có ai đợi chờ muôn thuở được đâu…

Thương một người thì phải nói một câu!

Bởi có bao người xa nhau trong im lặng.

Rồi sau này người ta mang ân hận,

Bởi “nếu ngày xưa… thì đã… tiếc không trời!”