Bạn trai tôi là gay

     

Sau khi chia tay với người bạn trai đầu tiên thì mấy năm sau tôi gặp ảnh trên phố đông người. Anh ấy hẹn hò với bạn trai còn tôi đi mua sắm với bạn gái…

Sau này anh ấy nhắn tin với tôi nói rằng thật ra anh ấy là gay, là gay trời sinh. Tôi mới bảo anh ấy rằng sau khi chia tay anh ấy xong tôi mới nhận ra tôi là bi…

Tôi thực sự không ngờ rằng một câu chuyện cẩu huyết như vậy lại xảy ra với tôi, khiến cho mỗi lần tôi kể cho bạn bè nghe, họ đều nói tôi bịa chuyện… Nuốt nước mắt thề rằng, tôi nói thật đó…

Chỉ có thể nói một điều thôi, vấn đề xu hướng tính dục này thật sự là một việc rất kì diệu…

____________________________

#2

Đọc topic này tôi vẫn thấy hơi hồi hộp một tí, tôi nghĩ chắc mình vẫn đủ tư cách để trả lời câu hỏi này nhỉ.

Bạn đang xem: Bạn trai tôi là gay

Bởi vì, chồng cũ của tôi là người đồng tính, khi mới ly hôn, nhiều người hỏi tôi tại sao lại ly hôn, tôi nghẹn lời … Thực ra là do anh ấy đồng tính và thích đàn ông, còn tôi là phụ nữ, chỉ vậy thôi. Tuy nhiên, tôi vẫn không nói cho ai biết rằng chúng tôi ly hôn vì lý do này, bạn hỏi tại sao ư. Tôi nghĩ, có lẽ tôi có tình cảm sâu đậm với anh ấy. Tôi không muốn li hôn rồi mà lại làm anh ấy khó xử.

Có lẽ, một số người sẽ thắc mắc có phải anh ấy đã lừa dối để kết hôn với tôi không, hoặc là bản thân anh ấy không biết mình là người đồng tính hay không. Thật ra không phải như vậy, bọn tôi là bạn cùng đại học, lúc đi học thì tôi đã thích ảnh rồi, muốn yêu đương với ảnh, sau đó tôi mới nghe những bạn nam khác trên lớp nói rằng anh ấy là đồng tính, lúc nói chuyện với tôi anh ấy cũng thừa nhận mình là gay. Lúc đó tôi rất sốc, chẳng ai ngờ tới việc này cả, lúc đó tôi thấy rất tuyệt vọng, về sau, tôi suy đi nghĩ lại rất lâu mới quyết định tiếp tục cố chấp, luôn cho rằng gay đi nữa thì cũng sẽ thay đổi được, chỉ cần tôi chân thành thì anh ấy sẽ không thờ ơ .

Năm tháng thoi đưa đến năm tư, tôi cũng được ở bên anh ấy như ý nguyện, lúc đó tôi hạnh phúc lắm, cảm thấy đúng là ông trời không phụ lòng người, thật sự là có cho ắt có nhận. Nhưng, sau khi ở bên nhau lâu tôi mới nhận ra mình không thật sự vui vẻ, bởi vì trái tim của anh ấy không ở nơi tôi, anh làm chuyện gì cũng chỉ nghĩ cho anh trước, đó giờ chưa từng chu đáo săn sóc như bạn trai của những cô gái khác, cứ không hờn không giận như vậy, có một thời gian, tôi cảm thấy mênh mông mù mịt chẳng biết làm sao, một bên là ở bên anh chẳng phải luôn là điều tôi mong muốn sao, một bên là ở bên anh tôi lại thấy không vui và tủi thân… Nhưng sự cố chấp ấy cứ ám ảnh lấy tôi không rời, giờ đây nghĩ lại chính vì sự thiếu quyết đoán này mà tôi đã tự thương tổn mình.

Cuối cùng thì chúng tôi cũng cưới nhau, đến ngày nhận giấy chứng nhận thì gương mặt anh không thấy một chút hạnh phúc nào, thay vào đó là cảm giác bất an và lo sợ hơn, tiếc là lúc đó tôi chỉ lo cho niềm vui của mình chứ không nhìn ra suy nghĩ thực sự của anh. Hai năm kết hôn, tôi đã học được rất nhiều điều, không chỉ chăm sóc bản thân mà còn chăm sóc cho anh rất tốt, cho anh tất cả những gì tôi nghĩ là tốt, cũng chẳng quan tâm anh có cần chúng hay không, tôi chỉ nghĩ là anh xứng đáng có được những điều tốt đẹp này mà thôi. Hai chúng tôi giống như hai đứa trẻ đang chơi đồ hàng vậy. Tôi sẵn sàng đưa cho anh ấy tất cả những món đồ chơi mới mà tôi không dám chơi, yêu một người chẳng phải là cho người đó những điều tốt đẹp nhất sao? Nhưng tôi đã sai, giống như tôi cho anh ấy một xe đào khiến người ta cảm động , khiến tôi cảm động nhưng lại chưa từng làm anh cảm động. Tại sao ư, bởi vì cái anh cần chẳng qua chỉ là một quả táo mà thôi.

Anh ấy vùng vẫy trong cuộc sống hôn nhân này hai năm, cuối cùng cũng đệ đơn li hôn, tôi khóc như thể gom góp hết nước mắt cả đời cho lần này,… nhưng rồi tôi cũng phải buông anh ra, bởi vì yêu một người không nhất thiết phải có được người đó, mà còn có thể mỉm cười chúc phúc cho người đó. Chỉ tiếc là lúc đầu tôi không hiểu được điều này.

Đã nửa năm kể từ khi ly hôn, chúng tôi cũng không còn liên lạc với nhau nhưng cũng không xóa WeChat và QQ của người kia. Anh ấy vẫn sống cuộc sống của mình như ngày trước. Tôi biết, dù anh ấy không giàu có nhưng cuộc sống lại nhẹ nhõm hơn,bởi vì phải đeo mặt nạ sống qua ngày với một người quá mệt mỏi, giờ đây anh ấy đã cởi bỏ tấm mặt ấy xuống, sống cho riêng mình rồi.

Em sẽ không làm phiền anh nữa, mong anh có được mọi điều tốt đẹp nhất.

Xem thêm: Thông Tin Tuyển Sinh Trường Cao Đẳng Nghề Nam Định Thông Báo Tuyển Sinh 2020

_______________________________

#3

Nếu như tôi biết bạn trai của tôi là gay thì tôi sẽ phải ngồi ngẫm nghĩ lại tôi đã làm gì để anh ấy tưởng tôi là con trai chứ.

_______________________________

#4

Nếu bạn trai tôi là gay thì tôi sẽ chia tay.

Có một chàng trai tôi từng quen, anh từng bị một tên đàn ông xâm hại, nhưng rồi lại yêu một người đàn ông khác. Bản thân anh ta cũng không biết mình có phải gay hay không, và để thoát khỏi mớ rối rắm này, anh ta theo đuổi tôi, tôi cũng biết chuyện này nhưng quyết định đồng ý ( chắc tại vì anh ấy đẹp trai) . Kết quả chẳng bao lâu anh ấy lại trốn mất.

Mấy năm sau liên lạc lại thì anh ấy đã ra nước ngoài rồi, anh ra nước ngoài. Anh ấy nói càng ở bên tôi lâu anh lại càng cảm thấy yêu người đàn ông kia, vì để cho mình có thể trở lại thành trai thẳng nên anh ấy quyết định rời xa tôi. Tôi cảm thấy lý do này còn khó chịu hơn là sự biến mất đột ngột của anh ta.

Về sau, anh ấy cưới vợ, sinh cả trai lẫn gái, tôi hỏi anh ấy có thích đàn ông không thì anh ấy nói ảnh cũng không biết nữa. Vì để tránh việc tôi đột ngột nhắn tin rồi làm lộ chuyện anh ấy yêu đàn ông nên anh ấy đã xóa hết mọi thông tin liên lạc của tôi.

Anh ấy hẹn hò, yêu đương với 5 người con gái, yêu một người đàn ông và lấy một cô gái.

Có lẽ anh ấy song tính, và cũng cũng có thể người anh ấy yêu kia tình cờ là đàn ông thôi.